Chuyện tình buồn giữa ngàn sao lấp lánh
Tự truyện, có thể coi là một nhật ký, vừa đau thương, khốc liệt vừa ngập tràn mơ mộng của cô gái 18 tuổi phải đối mặt với bệnh ung thư máu được chia sẻ trong bộ tiểu thuyết Tìm em giữa ngàn sao lấp lánh
Người đọc bị cuốn hút bởi những câu chuyện ở khoa Nhi của một bệnh viện chuyên khoa ung thư, nơi vốn không xa lạ gì với tất cả những ai từng đi làm từ thiện, hay quan tâm đến những hoàn cảnh khổ đau nhất của kiếp người. Như Ý, cô gái đang trong lứa tuổi rực rỡ nhất trong đời người sống với những đứa trẻ bị ung thư, trở thành "người chị lớn" của đám trẻ và cùng với chúng, phải trải qua tất cả những bi kịch mà căn bệnh này đưa đến.
Rất nhiều con người bị số phận dồn tới đường cùng nhưng họ không đầu hàng. Trái lại, tình yêu thương càng bùng cháy. Với Như Ý, đằng sau sự cứng cỏi, mạnh mẽ, cá tính của cô là một tâm hồn thơ ngây, thuần khiết, mà không bụi trần nào có thể chạm tới.
Mẹ mất tích, sống với người bố thô lỗ, cộc cằn đến mức phi nhân tính nhưng Như Ý vẫn không ngừng yêu thương và vẫn nhìn thấy tình yêu lấp lánh trong ông, cũng như tình yêu ở mọi thứ trong cuộc đời - cuộc đời mà cô sắp sửa không thể chạm tới được. Giữa những đau thương ấy, Như Ý gặp Hải, một chàng trai vừa mang những dấu ấn kiểu mẫu của thế hệ trẻ, giàu lòng trắc ẩn nhưng cũng vừa đầy bí ẩn đằng sau ánh mắt thâm trầm.
Cuộc gặp gỡ cứ ngỡ như định mệnh, 2 người họ cứ thế dựa vào nhau. Tình yêu có thể sinh ra từ lý do cũng có thể không, nhưng tình yêu lại luôn là lý do để con người trở nên mạnh mẽ, kiên cường. Hành trình tình cảm của đôi bạn trẻ cũng là hành trình vượt qua số phận, là hành trình của mỗi người để nhận ra sự thâm sâu, bao la của tình cảm gia đình trước nghiệt ngã của cuộc đời. Bởi con người đôi khi chiến thắng được sinh mệnh không phải vì thuốc tiên, dược liệu tinh hoa của trời đất, mà chỉ nhờ một thứ vô cùng gần gũi bên mình, đó chính là yêu thương.
Tác giả Hồ Điệp Thanh Thanh hiện là phóng viên của một tờ báo ở Hà Nội. Chị chia sẻ Như Ý và câu chuyện của "Tìm em giữa ngàn sao lấp lánh" được bắt nguồn từ câu chuyện về người em gái con cô ruột của mình.
"Vào một đêm rất vui với tất cả chúng ta, tôi nhớ đó là đêm chúng ta vô địch AFF Cup lần đầu tiên, 28-12-2008, tôi nghe tin em ấy phát hiện bị ung thư máu ở cái tuổi 18 tươi đẹp. Những ngày sau đó, tôi luôn ám ảnh mãi câu nói của em: "Em 18 tuổi rồi mà còn chưa có mảnh tình vắt vai đây này". Thế rồi em cười, cười rất tươi, như thể rất vô tư, vô tâm, chẳng bận lòng gì với cuộc đời. Nhưng, tôi lại nghe trong đó có bao chua xót. Tôi lại thấy trong ánh mắt lấp lánh của em không phải không có những nuối tiếc về cuộc đời còn biết bao điều mà em chưa biết đến, nhất là, chưa có lấy một mảnh tình dù mong manh.
Tôi đã tiếp nối giấc mơ, cuộc đời em ấy bằng một câu chuyện tình cảm nhẹ nhàng. Người con trai trong giấc mơ ấy cũng phảng phất bóng hình của một người con trai đã thầm thương em tôi trong những ngày cuối đời. Chàng trai ấy đã bất chấp việc em không còn bao nhiêu ngày tháng, đã tình nguyện đến bên cạnh chăm sóc, tình nguyện dành cho em ấy một tình cảm… Bởi vậy, hành trình đi về ga cuối của em tôi đau thương nhưng không cô đơn, em ấy đã mang theo rất nhiều tình yêu thương của gia đình, của chúng tôi, của người con trai kia đến một thế giới khác. Thế giới mà tôi tin rằng mỗi người sẽ hóa thành một ngôi sao để luôn dõi theo những người thân yêu, để chiếu sáng thế giới này…" - tác giả cuốn sách tâm sự.
Nguồn NLĐ: http://nld.com.vn/van-nghe/chuyen-tinh-buon-giua-ngan-sao-lap-lanh-20210528212453317.htm