Tôi còn nhớ đó là một buổi sáng tháng chạp lành lạnh, tôi dậy thật sớm, lúc mặt trời vừa ửng lên, khoác áo ấm, giày vở đủ bộ rồi leo hàng rào sang nhà Minh mập. Tôi có hẹn sẽ theo ba nó đi chặt mai. Ba mẹ Minh kiếm sống bằng cách trồng đủ thứ trong khu vườn nhỏ sau nhà: dưa leo, cũ kiệu, hành ngò, hoa hồng, hoa cúc và mang ra chợ bán. Có khi lỗ, có khi lời. Nhưng chặt mai mới là nghề 'cha truyền con nối' từ thời ông cố nó. Mỗi năm chỉ được một lần, nhưng nhờ đó mà tới chiều 30 mới kiếm được tiền ăn Tết.
Ở cái chợ này người ta vẫn hay kêu nó là Nhóc, vì tướng nó nhỏ xíu cho dù tuổi đời cũng lớn trọng rồi.
Cuối cùng, ông già cũng bỏ cuộc mà đi, không còn thấy bóng dáng của ông già mỗi khi dừng xe ở trạm thu phí, chẳng còn ai đi cùng bạn qua những dặm dài tiếc nuối
Tôi trố mắt nhìn cô gái. Bẽ bàng. Dở khóc dở mếu. Tôi bất ngờ đến nỗi cứng họng, không biết nói gì trong tình cảnh này…
Tài sản ở đâu đó, qua cách nói của cô ấy khiến nhiều người nghĩ gia đình Quốc Huy giàu có với tài sản dư dôi và các chuyến du lịch liên tục.
Buổi trưa hôm ấy, tôi là một người khách phương xa lỡ đường, dừng chân ăn vội ở quán bún nhỏ không có tên ở thị trấn Óc Eo (Thoại Sơn). Tôi có dịp thưởng thức lại món bún sả - được xem là đặc sản của xứ này. Ngoài việc cảm nhận vị ngon lạ miệng của tô bún, tôi có thêm những trải nghiệm rất nhẹ nhàng, an yên.
Tài sản ở đâu đó, qua cách nói của cô ấy khiến nhiều người nghĩ gia đình Quốc Huy giàu có với tài sản dư dôi và các chuyến du lịch liên tục.
'Nữ hoàng sầu muộn' Giao Linh bộc bạch về nhân duyên với người chồng đào hoa và cuộc sống nhiều biến động thời thanh xuân trong chương trình Hãy nghe tôi hát.