Những ghi chép sớm nhất về các chất giống xà phòng có niên đại khoảng năm 2500 trước Công nguyên ở Lưỡng Hà. Các tấm đất sét chỉ ra rằng, người Sumer sử dụng nước và natri cacbonat - một loại muối dạng bột như từ tro thực vật để làm sạch bản thân và nước nóng để rửa vết thương.