Vệt thời gian
Thời gian trôi nhanh, ngày sắp cạn, đêm bày ra những cuộc vui, tuổi chất chồng đá núi. Không còn thời gian để yêu khi mặt trời ngả dần về phía chiều buông, ngày lở xuống sông chết đuối, hãy dành cho nhau một lần, xin một lần yêu trọn vẹn...
Thời gian trôi nhanh, ngày sắp cạn, đêm bày ra những cuộc vui, tuổi chất chồng đá núi. Không còn thời gian để yêu khi mặt trời ngả dần về phía chiều buông, ngày lở xuống sông chết đuối, hãy dành cho nhau một lần, xin một lần yêu trọn vẹn...
(Nhà thơ Nguyễn Ngọc Hạnh chọn và giới thiệu)
Vệt thời gian
ngày sẽ trồi lên từ biển
tưới những tia nắng mịn
mình trần truồng trên cát
bàn tay lá nho che không hết ngại ngùng
thịt da còn ngấm lửa
đêm đã bày cuộc vui
đêm hiển linh thân xác
những nụt lửa hoang mê
những cuống cuồng tan chảy
rã rời
bàn tay xòe ra nguyên tội
thời gian không còn nữa
ngày sắp cạn, mặt trời ngả sau dãy núi phía tây
cơn lốc qua đây
bão mưa về tới
cây thị xác xơ xanh
không còn sót quả nào cho em Tấm náu mình
giấc mơ hạnh phúc sập hầm
vàng ảnh vàng anh
ngậm tiếng kêu bay ngược
chỗ nào để xoan đào mọc lên, khung cửi hóa thân?
không còn thời gian
ngày lở xuống sông
cuộc xâm thực ập vào trước cửa
tiếng ụp ùm thủy táng bóng mây qua
thời gian ơi thời gian
tuổi chất chồng đá núi
ngước mắt nhìn cánh diều ngược gió
xin trọn một lần yêu...
Nguồn CAĐN: http://cadn.com.vn/news/68_208205_vet-thoi-gian.aspx