Cách trả thù chồng 'sốc không tưởng' của người đàn bà này khiến chị em tranh cãi dữ dội không hồi kết
Tuy chỉ là nhân vật trong tiểu thuyết nhưng hiện nay rất nhiều người phụ nữ hiện đại đang có tư tưởng trả thù chồng như người đàn bà này.
Trả thù chồng trăng hoa bằng cách độc nhất vô nhị
Trong tiểu thuyết Thiên Long Bát Bộ, Đao Bạch Phụng là nguyên phi của Đoàn Chính Thuần - em trai đương kim Hoàng đế nước Đại Lý Bảo Định Đế, giữ chức vụ Trấn Nam vương, tước hiệu Hoàng Thái đệ. Bạch Phụng xuất thân là người Bài Di, là một trong những người vợ tài sắc vẹn toàn của Đoàn Chính Thuần.
Thế nhưng, vốn tính trăng hoa, Chính Thuần quan hệ với rất nhiều phụ nữ bên ngoài, nhiều đến nỗi ông không thể nhớ nổi, mà người nào cũng đẹp tựa tiên nữ. Không thể khuyên can được chồng, Đao Bạch Phụng đau khổ vô cùng. Vốn có bản chất mạnh mẽ, phóng khoáng của người dân tộc Bài Di, Bạch Phụng đã nghĩ ra một cách trả thù chồng rất táo bạo mà có lẽ thời đó không một phụ nữ Hán nào dám làm.
"Ông ăn chả thì bà ăn nem", cái tư tưởng rừng rực trong đầu Bạch Phụng nó không chỉ đơn thuần là việc đòi công bằng, bình đẳng. Đao Bạch Phụng từng tuyên bố với tướng công của mình:"Ta đã tha thứ cho ngươi hết lần này đến lần khác, bây giờ không thể tiếp tục tha thứ nữa. Ngươi có lỗi với ta, ta cũng sẽ có lỗi với ngươi... Bọn nam nhân nhà Hán các ngươi toàn đồ phụ bạc, khinh bọn nữ nhân Bài Di chúng ta như chó mèo, như bò lợn. Ta nhất định sẽ báo thù...".
Ảnh minh họa
Và Bạch Phụng đã hạ nhục chồng mình bằng cách sẽ chọn một tên cặn bạ nhất trong xã hội để "vui vẻ". Nhưng không ngờ, chuyện tình một đêm trong tiểu thuyết kiếm hiệp lại được Kim Dung miêu tả thi vị đến vậy.
Năm đó, Đoàn Diên Khánh bị kẻ thù phục kích, tuy giết sạch được địch nhưng chính mình cũng bị trọng thương, trông"không còn ra người, toàn thân ô uế, khắm khú, vết thương đầy ròi bọ, hàng chục con ruồi nhặng bay vần vũ chung quanh"và nằm thoi thóp dưới gốc bồ đề, chùa Thiên Long.
Và Đao Bạch Phụng xuất hiện. Bà nói với Diên Khánh:"Ta nên tìm một kẻ xấu xí, ô uế nhất thiên hạ để hiến thân. Ngươi là Vương gia, là Đại tướng quân, ta lại càng nên đối xử tốt với gã hành khất bẩn thỉu này".
Trong đêm trăng tròn đầy sương, Bạch Phụng tóc xõa xuống vai, vận áo trắng thanh thoát, dáng vẻ mỹ tú yêu kiều khiến Đoàn Diên Khánh lầm tưởng bà là Quan Âm giáng thế. Rồi nàng không nói gì, dưới gốc bồ đề chùa Thiên Long"từ từ trút bỏ y phục, đến trước mặt Đoàn Diên Khánh, chui vào lòng lão, đưa hai cánh tay như hoa như ngọc quàng lấy cổ lão".
Như vậy, Đao Bạch Phụng đã tặng cho gã ăn mày ghẻ lở, đầy mùi xú uế một đêm "tình cho không, biếu không". Còn gã ăn mày Đoàn Diên Khánh đã thụ hưởng hạnh phúc trời cho, cái hạnh phúc mà gã chẳng bao giờ dám mơ tới. Y không biết người áo trắng, tóc dài đến với mình, ân ái với mình là ai, để rồi kết quả của chuyện tình "qua đường" là công tử Đại Lý về sau mang tên Đoàn Dự.
Đêm ân ái đó tuy được miêu tả có phần thi vị nhưng chẳng thể lãng mạn hay ngọt ngào. Bởi nó đâu bắt nguồn bằng tình yêu, nó như cuộc hội ngộ của hai kẻ bèo nước. Không cần đánh giá thân phận, người thì quá đau đớn và cô đơn, kẻ lại chán nản đến tuyệt vọng. Hai tâm hồn như bù đắp cho nhau, dù họ không thể yêu nhau nhưng ít ra trong giây phút tận cùng của cuộc sống ấy họ đã thật sự tìm thấy niềm đồng cảm. Tuy nhiên, sự trả thù này cũng gây tranh cãi không ít với người đọc khi đánh giá là đúng hay sai, nên hay không và cuối cùng phụ nữ được gì...
Sai lầm đáng trách của đàn bà là trả thù chồng bằng cách hành hạ bản thân
Với nhiều người vợ, họ luôn tự hủy hoại chính mình vì lỗi sai của chồng. Chồng ngoại tình, họ đày đọa bản thân đến héo mòn. Chồng phản bội, họ không thể đứng dậy lần nữa. Chồng theo nhân tình, họ như vùi mình trong bất hạnh suốt năm tháng sau đó.
Hãy cứ thử nghĩ đi, chồng sai, sao mình phải gánh vác, chồng có lỗi, sao bắt mình trả thay họ? Mình là người bị tổn thương từ người khác, sao mình lại tiếp tục làm đau bản thân? Sao không bảo vệ mình, sao không lên tiếng vì mình, hay sao không thấy mình xứng đáng được hạnh phúc hơn?
Phụ nữ, nếu bạn không thương mình thì không ai thương bạn đâu.
Đàn bà đáng thương nhất chính là khi ngoại tình vì chồng không cho mình đủ yêu thương. Chồng vô tâm, chồng có lỗi, chồng không tròn trách nhiệm, đó là lỗi của chồng. Còn mình vì lỗi đó của anh ta mà kéo mình vào con đường ngoại tình không lối thoát thì chính là có lỗi với bản thân. Với đàn bà, sẽ không đường nào điên rồ và bất hạnh hơn ngoại tình. Đừng khiến mình trở thành kẻ điên, đừng làm mình bất hạnh chỉ vì một cuộc hôn nhân không hạnh phúc.
Đàn bà đời này phải lượng sức mình. Còn đủ sức yêu thương thì ở lại, hết sức cùng lòng thì nhất định phải ra đi. Đừng ở lại chọn tạm bợ, đừng bất chấp ở lại rồi lại ngoại tình. Sẽ không có cái kết tốt đẹp nào cho đàn bà ngoại tình đâu. Sẽ không ai đón bạn về, không ai đưa bạn đi, cũng không ai muốn cùng bạn bước tiếp nếu bạn là một người mẹ người vợ phản bội cả.
Đàn bà sống ở đời đừng vì chồng mà đổi thay điều gì, cũng đừng vì chồng mà đánh mất chính mình. Bạn chỉ nên là bạn tốt nhất, giữ một cuộc đời ý nghĩa và đáng trân trọng nhất. Đó mới là đáng sống, đáng tự hào.